Bóng đá (Soccer) là môn thể thao được yêu thích nhất hành tinh, chiếm lĩnh sự quan tâm của hàng tỷ người hâm mộ trên toàn cầu. Tuy nhiên, khi đặt chân đến Hoa Kỳ, một cường quốc thể thao hàng đầu, bóng đá lại thường bị xếp sau các “Môn thể thao lớn” khác như Bóng bầu dục Mỹ (NFL), Bóng rổ (NBA), và Bóng chày (MLB). Mặc dù tình yêu dành cho bóng đá đang ngày càng tăng, đặc biệt trong giới trẻ, câu hỏi vì sao người Mỹ không thích bóng đá vẫn là một chủ đề được quan tâm. Bài viết này sẽ phân tích các yếu tố lịch sử, văn hóa, kinh tế và thể chế đã tạo nên sự “thờ ơ” này, đồng thời cập nhật xu hướng phát triển mới nhất của bóng đá Mỹ.
Bối cảnh văn hóa thể thao tại Hoa Kỳ
Theo AF88, người Mỹ nổi tiếng với sự tự hào dân tộc và niềm đam mê mãnh liệt dành cho các môn thể thao mà họ đã định hình hoặc phát triển thành phiên bản riêng biệt. Tại Mỹ, hệ thống thể thao được thống trị bởi một “bộ tứ quyền lực” (Big Four) đã ăn sâu vào văn hóa, truyền thông và kinh tế từ hàng thế kỷ:
- Bóng bầu dục Mỹ (NFL): Thể thao được xem nhiều nhất và có doanh thu cao nhất.
- Bóng chày (MLB): Được mệnh danh là “Môn giải trí quốc gia” (America’s Pastime).
- Bóng rổ (NBA): Có tầm ảnh hưởng quốc tế nhưng vẫn là một sản phẩm thể thao chủ lực của Mỹ.
- Khúc côn cầu trên băng (NHL): Đặc biệt phổ biến ở các bang phía Bắc.
Sự thống trị của các môn thể thao này tạo ra một rào cản lớn về truyền thông, thời gian phát sóng và sự chú ý của người hâm mộ đối với bóng đá, vốn phải cạnh tranh khốc liệt để giành được chỗ đứng.

Các nguyên nhân chính giải thích vì sao người Mỹ thờ ơ với bóng đá
Sự xung đột với văn hóa “thể thao bản địa” và “môn thể thao du nhập”
Nhiều môn thể thao hàng đầu tại Mỹ được phát triển và tiêu chuẩn hóa tại chính đất nước này, mang lại cảm giác sở hữu và tự hào dân tộc mạnh mẽ. Bóng đá, mặt khác, lại là môn thể thao “nhập khẩu” từ châu Âu (Anh). Khi bóng đá bắt đầu phát triển tại Mỹ vào cuối thế kỷ 19, nó đã bị các môn thể thao bản địa hóa như bóng bầu dục và bóng rổ lấn át. Sự khác biệt này tạo ra một rào cản tâm lý, khiến người Mỹ ưu tiên những môn thể thao gắn liền với lịch sử và bản sắc của họ hơn.
Thể thức và nhịp độ trận đấu không phù hợp với thị hiếu Mỹ
Thị hiếu thể thao của người Mỹ bị định hình bởi các môn như NFL và NBA, vốn đề cao yếu tố “Ngừng – Chạy – Ngừng” (Stop-and-Go), tạo ra nhiều khoảng nghỉ (timeouts) để quảng cáo, phân tích và giải trí. Điều này tạo ra sự bão hòa về thông tin và cảm giác kịch tính liên tục.
- Ít ghi bàn và tính liên tục: Bóng đá là môn thể thao có tính liên tục cao (running clock) và ít bàn thắng. Người Mỹ, vốn quen với các trận đấu có điểm số cao và các pha ghi điểm đột ngột, thường cảm thấy bóng đá “chậm chạp” và thiếu kịch tính trong 90 phút.
- Thiếu khoảng nghỉ thương mại: Các giải đấu bóng đá châu Âu không có nhiều khoảng nghỉ cố định để phát sóng quảng cáo, điều này làm giảm doanh thu tiềm năng cho các kênh truyền hình Mỹ và không phù hợp với mô hình kinh doanh truyền thông thể thao tại đây.
Thiếu những thành tích quốc tế ấn tượng và “Siêu sao” nổi bật (Yếu tố lịch sử)
Một nguyên nhân quan trọng là sự thiếu vắng những thành tích quốc tế vang dội của đội tuyển quốc gia nam Mỹ (USMNT) trong quá khứ, cũng như sự thiếu hụt các siêu sao bóng đá ngang tầm với Michael Jordan, Tom Brady hay Babe Ruth.
- Thành tích quốc gia: Trong lịch sử, USMNT hiếm khi đạt được thành công đột phá tại các kỳ World Cup (thành tích tốt nhất là lọt vào Tứ kết World Cup 2002). Việc không có thành tích nổi bật khiến người hâm mộ Mỹ thiếu động lực và niềm tự hào để theo dõi thường xuyên.
- Sự tập trung vào cá nhân: Văn hóa thể thao Mỹ đề cao sự nổi bật của cá nhân (MVP, Hall of Fame). Bóng đá là môn thể thao tập thể cao, khiến các ngôi sao khó được “cá nhân hóa” và thương mại hóa mạnh mẽ như trong NBA hay NFL.
Sự cạnh tranh khốc liệt về thị phần truyền thông
Tại Mỹ, các giải đấu như NFL, NBA, MLB đã chiếm hết thời gian phát sóng chính (Prime Time) và gần như toàn bộ ngân sách quảng cáo thể thao. Để một giải đấu mới như Major League Soccer (MLS) hay các giải đấu châu Âu có thể chen chân vào, họ phải đối mặt với một bức tường cạnh tranh khổng lồ về truyền thông, bản quyền và sự chú ý của công chúng.
Sự hiểu lầm về luật và yếu tố “kịch tính”
Người Mỹ, vốn quen thuộc với các luật lệ rõ ràng, dễ hiểu và dễ định lượng, thường thấy luật bóng đá, đặc biệt là luật việt vị (Offside), là quá phức tạp và khó hiểu. Sự hoang mang khi thấy trận đấu kéo dài thêm thời gian bù giờ (Stoppage Time) thay vì có đồng hồ đếm ngược chính xác cũng là một điểm khó thích ứng. Họ thường muốn thấy các quyết định dứt khoát và rõ ràng hơn.

Phản biện những lý thuyết không chính xác
Một số lý thuyết cũ cho rằng người Mỹ không thích bóng đá vì các lý do như “gian lận” hay “ngoại hình” là hoàn toàn thiếu cơ sở và đã bị bác bỏ:
- Về “Gian lận”: Các môn thể thao Mỹ như NBA và NFL cũng có vô số vụ gian lận (thao túng tỷ số, doping,…) hoặc các pha “diễn kịch” để kiếm phạt. Việc cho rằng bóng đá có nhiều gian lận hơn là một nhận định phiến diện. Thực tế, sự thiếu hiểu biết về văn hóa bóng đá quốc tế dẫn đến việc hiểu lầm các pha ngã trong vòng cấm là “gian lận”.
- Về “Ngoại hình”: Lý thuyết về “đầu gối không đẹp” không hề có cơ sở khoa học hay văn hóa nào. Người Mỹ tham gia và yêu thích nhiều môn thể thao sử dụng quần đùi hoặc váy ngắn (Bóng rổ, chạy bộ, quần vợt, bóng đá nữ), cho thấy yếu tố trang phục không phải là rào cản.
Xu hướng hiện tại và tương lai: Bóng đá Mỹ đang trỗi dậy
Mặc dù gặp nhiều rào cản lịch sử, tình yêu dành cho bóng đá tại Mỹ đã và đang phát triển mạnh mẽ, đặc biệt trong hai thập kỷ gần đây, cụ thể được những người tham gia đăng nhập AF88 tổng hợp:
Sự trỗi dậy của bóng đá nữ (USWNT)
Đội tuyển bóng đá nữ Mỹ (USWNT) là một thế lực toàn cầu với nhiều lần vô địch World Cup. Sự thành công của các siêu sao như Mia Hamm, Megan Rapinoe đã mang lại niềm tự hào lớn cho người Mỹ, tạo ra một cơ sở người hâm mộ bóng đá khổng lồ, đặc biệt là trong các gia đình có con cái chơi thể thao.
Sự phát triển của Major League Soccer (MLS)
Giải đấu MLS đã mở rộng quy mô đáng kể, thu hút các ngôi sao quốc tế như David Beckham, Zlatan Ibrahimović, và gần đây nhất là Lionel Messi. Việc Messi gia nhập Inter Miami vào năm 2023 đã tạo ra một “cơn địa chấn” truyền thông, giúp MLS thu hút một lượng lớn khán giả mới, phá vỡ mọi kỷ lục về doanh số bán vé và lượt xem truyền hình.
World Cup 2026 và thế hệ mới
Việc Mỹ (cùng Canada và Mexico) đồng đăng cai World Cup 2026 được kỳ vọng là một “cú hích” lịch sử, đưa bóng đá lên vị thế hàng đầu. Thế hệ cầu thủ nam mới của Mỹ đang thi đấu tại các câu lạc bộ hàng đầu châu Âu (Christian Pulisic, Weston McKennie…) cũng đang giúp nâng cao danh tiếng của USMNT và thu hút sự quan tâm của giới trẻ.
Vậy là bài viết đã giải đáp vì sao người Mỹ không thích bóng đá? Việc người Mỹ không thích bóng đá trong quá khứ chủ yếu bắt nguồn từ các yếu tố lịch sử, văn hóa cạnh tranh và mô hình kinh tế truyền thông đã được định hình trước đó. Tuy nhiên, thời kỳ “thờ ơ” đang dần qua đi. Với sự thành công của bóng đá nữ, sự tăng trưởng mạnh mẽ của MLS, và sự kiện World Cup 2026 đang đến gần, bóng đá tại Mỹ đang bước vào kỷ nguyên vàng, dần khẳng định vị thế của mình bên cạnh “bộ tứ quyền lực” truyền thống.

